Một nhóm người tầm trú Việt Nam, bao gồm cả 12 trẻ em đã được cấp qui chế tị nạn trong khi đang ở trung tâm tạm giam tai Jakarta.
Cả 3 gia đình, mà 2 trong số đó đã được chúng tôi giúp đỡ kể từ giữa năm 2016, đã cố vượt biên đi đến Úc lần thứ nhì vào tháng Hai, 2017
Họ đã không cho chúng tôi biết ý định trốn khỏi Việt Nam. Chúng tôi, ngược lại, đã xin họ đừng bao giờ liều mạng vượt biển đến Úc nữa.
Sau hơn một tuần lênh đênh trên biển, máy tàu bị hỏng, và tàu trôi giạt vào hải phận Nam Dương (Indonesia), và tàu bắt đầu bị chìm (đắm). May thay, họ đã được các cơ quan chức năng của Nam Dương cứu khi còn ở phía ngoài bờ biển Java, và tất cả những gì 3 gia đình mang theo đều mất hết.
Thoạt đầu, chúng tôi giúp trả tiền nhà trọ và ăn uống cho tất cả, cộng thêm chi phí thuê 2 nhân viên bảo vệ trong nhiều ngày hầu ngăn chặn việc họ bị trục xuất về Việt Nam bất ngờ và cho họ có cơ hội được UNHCR phỏng vấn.
Tiếc thay việc giúp đỡ này không kéo dài được lâu vì chúng tôi cần để dành tiền để lo cho tương lai của các cháu, đây là mục tiêu chánh mà chúng tôi luôn chú tâm đến trong việc vận động giúp đỡ. Vì thế, hiện nay các gia đình này sống nhờ vào cơ quan di trú Nam Dương và IOM (Tổ chức Quốc tế Giúp đỡ Di dân).
Vào tháng Tư năm 2017, họ đã được đưa vào trại tạm giam tại Kuningan, Nam Jakarta. Vào ngày 5 tháng Năm, nhân viên của UNHCR đã vào gặp và báo cho họ biết là họ đã được cấp qui chế tị nạn. Và có thể thời gian họ phải chờ đợi để có quốc gia thứ ba nhận cho định cư vẫn còn lâu lắm. Nếu các cơ quan thẩm quyền của Nam Dương quyết định trả họ về Việt Nam thì 2 bà mẹ là Trần Thị Thanh Loan và Trần Thị Lụa có thể phải lãnh án tù giam lên đến 15 năm vì tội tái phạm tham gia tổ chức vượt biên “trái phép” lần thứ hai.
Các gia đình này bị phân ra, đàn ông và các thiếu niên ở chung một phòng giam và những bà mẹ cùng các bé gái và trẻ em cùng ở một phòng giam khác (ngoại trừ lúc có người vào thăm).
Dù nơi ở sạch sẽ và trang thiết bị hiện đại, nhưng lại không có cửa sổ và ánh sáng thiên nhiên, và ngay cả việc ra ngoài phơi đồ cũng không được phép, họ phải phơi lơ lửng phía trên nệm ngủ. Dù nhờ vào sự tử tế và rộng lượng của Our Sisters of the Sacred Heart, chúng tôi có giúp thêm cho mỗi người một cái mền (chăn), tuy nhiên họ vẫn không có được gối hoặc khăn trải nệm.
Chúng tôi vẫn còn lo lắng về việc học của các cháu bị gián đoạn lâu nay kể từ lúc rời Việt Nam. Từ 1 đến 3 tháng Sáu năm 2017, chúng tôi có đến trại tạm giam để thăm các gia đình này, giúp cho mỗi người có được một cái tablet (máy tính bảng) có chức năng sử dụng như một điện thoại mà chúng tôi trích tử quỹ công chúng đóng góp để mua. Chúng tôi cũng lập ra một mạng lưới giúp đỡ cho họ tại Jakarta nhờ vào lòng tốt của cộng đồng nguồi Việt và người Nam Dương nơi đó.
Chúng tôi vẫn tiếp tục kêu gọi đóng góp để giúp cho họ có được những vật dụng cần thiết cho việc học, và hiện đang tìm một người biết cả hai ngôn ngữ Việt – Anh để dạy học cho họ đều đặn qua mạng. Nếu quý vị có biết ai sẵn lòng làm thầy/cô dạy cho họ thì xin vui lòng liên lạc với chúng tôi.
Để biết thêm thông tin xin vui lòng xem tại các trang mạng www.gofundme.com/careforthechildren, https://independentaustralia.net/australia/australia-display/exclusive-fate-of-vietnamese-asylum-seeker-children-hangs-in-the-balance,10117, và http://www.smh.com.au/world/turned-back-by-australia-vietnamese-recognised-as-refugees-in-indonesia-20170608-gwn475.html
Danh sách của những người tị nạn, tất cả đều là dân Thị xã La Gi, Tỉnh Bình Thuận, bao gồm:
1- Tran Thi Lua
2- Nguyen Long (chồng) và 3 người con:
3- Nguyen Thi Uyen
4- Nguyen Hai Dang
5- Nguyen Dang Koi
6- Nguyen Tai (em của Nguyen Long)
7- Nguyen Thi Kim Nhung (em vợ)
8- Tran Thi Le (em của Tran Thi Lua)
9- Tran Thi Thanh Ngoc (cháu gái của Tran Thi Lua)
10- Tran Thi Thanh Loan và 4 người con:
11- Ho Thanh Nha My
12- Ho Van Loi
13- Ho Thanh Nha Tran
14- Ho Thanh Thao Nhi
15- Nguyen Thi Phuc và 3 người con:
16- Tran Ngoc Tuan
17- Tran Thi Kieu Trinh
18- Tran Nguyen Hoa Nhien